Sơn hà đã mỏi đôi vai

Chung thinh vẫn giục bước ai trên đường

Bồi hồi ngắm bóng tà dương

Chơi vơi một cánh vô thường rụng rơi.

Hoàng hoa thấp thoáng bên trời

Nước non gấm vóc đời đời mến thương

Ai người tri kỷ muôn phương

Dừng chân dưới ánh tịch dương lưng đèo. 

Thơ Ưng Viên

Dẫn nguồn:
https://vanminhsucsongviet.com/blog
https://vanminhsucsongviet.net/blog