MƯA TRÊN THÁP CỔ

Tặng Du Tử - Quy Nhơn 1960

    Ngàn năm mưa vẫn mưa bay

Trên từng tháp cổ đã dày rong rêu

    Ngẩn ngơ con mắt nửa chiều

Xanh xao vệt nắng hắt hiu nổi chìm

    Mơ màng u uẩn Cảnh Tiên

Mối sầu vạn cổ ngày đêm đọa đày

    Hàng hàng Thần tượng còn đây

Người muôn năm cũ hao gầy tăm hơi

    Bạc đầu ngọn sóng xa khơi

Dài tay trên nước non Hời máu xương

    Rừng trầm nung chí quật cường

Voi thiêng như vẫn muôn phương tung hoành

    Oai linh Chàm vẫn xây thành

Chiêm Vương thấp thoáng trên cành trầm hương

    Tiếng ai trong cỏ bên đường

Nghẹn ngào điệu hát Chiêm nương thủa nào

    Khí thiêng ngọn lửa dâng trào

Mà nung tháp cổ thét gào phiêu diêu

    Rừng hoang vu vẫn buồn thiu

Máu loang thành quách đìu hiu nát lòng

    Tiêu điều xóm vắng trời đông

Lời ru vong quốc não nùng gió sương

    Xương rồng bờ bãi thảm thương

Oan khiên lẩn bóng tà dương thở dài

    Phế hưng nhàu nát lòng ai

Núi xa còn gợn hình hài Chiêm quân

    Trăng treo cổ độ trên từng

Tháp hoang loang loáng giữa chừng rụng rơi

    Diễm xưa ơi! Diễm xưa ơi!

Reo mừng đứng giữa đất trời chơi vơi

    Em là Thần tượng muôn đời

Trong anh mưa thấm tình Hời vấn vương

    Anh thao thức cả đêm trường

Nhớ thương chất ngất: Thiên đường Chăm pa

    Đồ Bàn vang bóng sơn hà

Sao nghe thổn thức: Bài Ca Điêu Tàn

    Diễm ơi! Hồn phách mênh mang

Lời thề Cổ Thạch mơ màng năm xưa

    Sắt son nhớ mấy cho vừa

Đàn chim theo ngọn gió mùa kêu vang

    Nắng lên phố thị dát vàng

Dấu chân em đó, huy hoàng muôn năm….


Dẫn nguồn:
https://vanminhsucsongviet.com/blog
https://vanminhsucsongviet.net/blog