Tuổi em đã hơn năm mươi

Xóm dưới làng trên

Xưa nay

Quen gọi là quá thì luỗng chị

Em chưa thật có tấm chồng

Nhưng chưa ai một lần

Nhìn thấy mắt em rầu rĩ…

Bởi em luôn động cù

Vác chiếu

Chạy rông nam - bắc, tây – đông

Rồi nứt ra

Một lũ cha căng chú kiết

Tạp nham ngọn nguồn

Giống y như mẹ

Phá phách lung tung

Đúng nghĩa lục lâm

Mà xó chợ đầu đường

Thường kêu là bọn khỉ

Khỉ… khỉ… khỉ… khỉ… khỉ...

Nhan sắc em về chiều

Phấn son dày như mặt kẹ

Vểnh râu

Gióng trống khua chiêng

Trong tuồng hát dở ven đường

Cũng như hành vi của em

Luôn rối như canh hẹ

Em luôn cất tiếng van nài

Nhưng thực ra

Chỉ để nhằm bán trôi nhân phẩm

Giữa cái chợ đời

Kiếm chút danh thừa lợi cặn

Mất gốc lai căn

Nhập theo bọn “me” hỗn tạp

Khổ thay!

Chúng chỉ cho em một mớ lợi còm

Để:

Em luôn trách ông, chê bà lạc hậu

Chửi mẹ mắng cha

Phế bỏ bàn thờ Tiên tổ…

Hành con, hại cháu

Tàn phá ruộng đồng, sinh thái môi trường

Quay lưng truyền thống luân thường

Nghĩa tình Hồng – Lạc

Vong ân bội nghĩa

Coi thường danh giá họ hàng

Theo đóm ăn tàn

Tiểu nhân một giây đắc ý

Nói càn

Cào đất lấn rào hàng xóm

Nhổ cây

Bẻ trái

Triệt tiêu mồ mả

Miếu đường

Đốt nhà

Khoét ngạch lân bàng

Chuốc lấy tị hiềm chất ngất

Quỷ thần giận

Người hờn căm

Trời không dung

Đất không tha

Vạn vật sinh linh đồ thán

Em lại còn đua đòi

Ăn diện thời trang hiện đại

Cơm đường, cháo chợ, bụi đời…

Bản sao “me Tây – me Mỹ”

Nhân danh hiện đại

Mà không nhìn lại chính mình

Nhố nhăng vô lại

Như giộc xiếc ở hý trường

Lại thêm đi chùa

Cầu xin phát triển

Nhưng chẳng qua

Tênh hếch cái già

Muốn xin tấm chồng độ lượng

Nhìn sơ qua vóc em

Và nghe giọng nói

Có vẻ như

Vẫn còn một chút gái quê

Nhưng ôi thôi!

Màu mắt em đã nhạt

Môi em đà bạc bạc

Mặt già già mạt mạt

Lì lì như gạch cũ tróc sơn

Tính em mục súc khó lường

Nết em trầy trầy han rỉ

Dẫn bầy con đi khắp bốn phương trời

Rao mời

Và học nghề thổ chứa…

Xang xê theo thói điếm vườn

Đến nỗi

Ai ráng đến gần

Chỉ thấy cái mùi ê ê

Chứ sống chung thì không nổi

Chữ rằng:

Hắt hiu gió hú đầu non

Mẹ con nhà luỗng bán trôn kiếm tiền…

Họ:

Tắt kè kêu bộng mò o

Cả nhà luỗng chị ăn no …….

…………. nó giựt keng keng

Hàng xóm cứ tưởng tiếng kèn tập binh

Tập thể vác gậy đi rình

Thì ra nhà luỗng…………………..

Bá ngọ!........ (Còn tiếp)

 

N.B 2001


Dẫn nguồn:
https://vanminhsucsongviet.com/blog
https://vanminhsucsongviet.net/blog