….

Núi cao bạc tóc bên trời

Ngàn mây chấp chới khóc người Vọng Phu

Căm hờn rực lửa chiến khu

Đốt tan xâm lược dự trù thời cơ…..

 

Thơ của Ông Cả Nguyễn Phúc Quang

Trích trong: Cần Vương Huyết Lệ Thập Nhị Thi

 

TIẾNG VỌNG TRẦM HƯƠNG


Tặng: LÝ BÁ PHẨM

Nhạc và lời: Nguyễn Phúc Ưng Viên

 

Hòn Vọng Phu Núi Trầm Hương

Em ơi! Hãy nhớ hãy thương Xứ này

Địa đầu xưa chính là đây

Ngàn mây chấp chới còn lay tháng ngày

Mơ màng Lịch Sử vẫn say

Hóa Công Thiên Cổ đã xây Lạc - Hồng

Hoa vàng nở sáng trên đồng

Cỏ xanh xanh mượt bên sông dịu hiền

Nước non Núi Chúa cảnh biên…..

Đất trời Ngũ Mỹ con Tiên cháu Rồng…..

Mịt mờ mây phủ Dinh Ông

Nước xưa Non cũ bên sông Đà Rằng

.....Ngọt ngào hương mía đêm trăng

Vàng son trải tới Gò Găng mỹ miều…..

Từ đây hết cả cô liêu

Hết đồng vọng cả sớm chiều thở than

.....Oan khiên xưa cũng bàng hoàng

Tình Dân Tộc cũng muôn ngàn trái ngang

.....Muôn năm còn đó Đá Bàn

Cần Vương Chí Cả xóm làng tiến lên…..

Phế hưng Lịch Sử vang rền

Non sông vạn kỷ ngàn muôn sắc màu

Bao quân giặc dữ cúi đầu

Việt Nam bất diệt, Phú yên vững bền…..

…. Muôn đời đất Phú trời Yên…..

 

Trích: Trường Ca Tiếng Vọng Trầm Hương của Nguyễn Phúc Ưng Viên

“…… Xứ Nẫu Phú Yên, Bình Định, Khánh Hòa Miền Núi Vọng Phu là quê hương thứ hai của tôi….. Tôi chỉ theo Dân tộc tôi, Đất Nước tôi và Tổ tiên của Tôi…..” 


Dẫn nguồn:
https://vanminhsucsongviet.com/blog
https://vanminhsucsongviet.net/blog