THU XỨ HUẾ

.....

Cây cỏ xác xơ Bến Sông Chờ

Bình Khang phủ cũ rét co ro

Dáng thu đẹp quá sương lành lạnh

Tình Huế dâng tràn Xuân đến nhanh.....

 Thơ và Nhạc: NGUYỄN PHÚC ƯNG VIÊN 

 Viết xong năm 1955 tại Huế 

 Tặng anh: Nguyễn Văn Duyệt

*****

Trên tri đàn én dt thoi

Hiu hiu gió lnh bi hi thu sang

Khách xa lòng thy ng ngàng

Dng chân gia cnh điêu tàn Bình Khang

Còn ta gan rut bàng hoàng

Quê hương nhau rn tan hoang lòng này

Tm cung thn tượng còn đây

Ngn ngơ ni nh mà say cũ càng

Đường thu rc r ngc vàng

Nh trong tâm tưởng muôn ngàn thăng hoa

Kỳ đài no y tng qua

Thiết tha nh quá Bài Ca Kết Đoàn

Bâng khuâng bóng m ngp tràn

Sen tàn Cúc n hp tan đó mà

Câu hò đng vng li ca

Tiếng đàn tre trúc hương xa vng v

Nước non vn đó li th

Đng chua nước mn ngày v lê thê

Vân Lâu còn đó trăng th

Nghe câu mái đy Bến Ch Vân Lâu

Chiu xưa An Cu còn đâu

Li Nông sông đó còn sâu đi ch…..

Gia trưa na thc na mơ

Qunh hiu b bãi bơ ph chiu xa

Chém cha Tun Vũ Khánh Hòa

Giết Trn Quí Cáp nht hòa Cn Vương

Vang vang vn no Ph phường

Mang mang Mái Đy trong sương ai ch

Câu Nam Ai mt con đò

Nghĩ thương Bến Ng ai dò nông sâu…..

Ai ng vào gia đêm thâu

Thân, Mo, Lc, Kh rình mò nhà dân

Chém cha bè lũ Nguyn Thân

Cùng Trn Bá Lc xoay vn Tun Mo

Tay sai lũ chó co ro

Rung rinh mt duc nơi Đò Bình Can…..


Dẫn nguồn:
https